NHỮNG CUỘC PHIÊU LƯU CỦA SINBAD
CHUYẾN ĐI BIỂN THỨ HAI
[Minh họa]
Chán ngán cuộc sống yên bình ở Balsora, sau khi đã mua sắm đủ hàng hóa để buôn bán, tôi lại lên thuyền ra khơi cùng những thương nhân khác. Thuyền ghé qua nhiều nơi rồi cập bến một hòn đảo hoang vắng. Mọi người tìm thú vui riêng, còn tôi mang theo rượu và thức ăn, ngồi xuống rồi thiếp đi lúc nào không hay. Đến khi tỉnh giấc, bạn đồng hành đã biến mất, con tàu cũng rời bến tự bao giờ. Tôi trèo lên ngọn cây cao vút, phóng tầm mắt nhìn ra xa thì thấy một vật thể khổng lồ màu trắng. Tôi liền tụt xuống đất, hướng về phía vật thể kỳ lạ ấy mà chạy. Khi tới gần, tôi nhận ra nó có chu vi chừng năm mươi bước chân, tròn trịa, nhẵn thín như ngà voi, nhưng tuyệt nhiên không có bất kỳ khe hở nào.
Lúc ấy trời đã xế chiều, bỗng nhiên bầu trời tối sầm lại. Tôi ngẩng đầu lên nhìn, thấy một con chim khổng lồ đang bay về phía mình, trông như đám mây lớn đang di chuyển. Tôi chợt nhớ từng nghe kể về loài chim tên là roc, to lớn đến mức có thể tha được cả voi con, nên đoán rằng vật thể to lớn trước mắt chính là quả trứng của loài chim ấy.
Khi con chim bay tới gần, tôi bò sát vào quả trứng, để lúc nó đáp xuống, một trong những chiếc chân của sinh vật có cánh này sẽ nằm ngay trước mặt tôi. Chiếc chân ấy to bằng thân cây cổ thụ, tôi lập tức dùng chiếc khăn xếp của mình buộc chặt người vào đó.
Sáng hôm sau, con chim lại cất cánh, mang theo tôi rời khỏi hòn đảo hoang vắng ấy. Nó đưa tôi lên cao tới mức chẳng còn trông thấy mặt đất, rồi bất ngờ lao xuống nhanh đến độ tôi ngất đi. Khi tỉnh lại, tôi thấy mình nằm trên mặt đất. Tôi vội cởi tấm vải đang quấn quanh người, vừa thoát ra thì con chim – sau khi quặp lấy một con rắn lớn – đã bay mất. Tôi nhận ra mình đang lạc trong một thung lũng sâu thẳm, hai bên vách đá dựng đứng không thể trèo lên nổi. Trong lúc tuyệt vọng đi quanh quẩn, tôi bỗng phát hiện cả thung lũng lấp lánh những viên kim cương khổng lồ. Nhưng ngay sau đó, tôi trông thấy thứ kinh khủng hơn nhiều: những con rắn khổng lồ đang thò đầu từ vô số hang hốc khắp nơi. Khi màn đêm buông xuống, tôi vội trốn vào một hang động, dùng những tảng đá to nhất có thể tìm được chặn kín cửa hang, nhưng tiếng rít liên hồi của lũ rắn khiến tôi thức trắng đêm. Vừa hừng sáng, lũ rắn rút vào hang ổ, tôi mới dám bò ra ngoài trong nỗi sợ tột cùng. Tôi mải miết bước đi, chẳng buồn để ý tới lũ rắn nữa cho đến khi kiệt sức, rồi ngồi thiếp đi. Tôi bị đánh thức bởi thứ gì đó rơi sầm xuống cạnh mình. Đó là một khúc thịt tươi lớn, và ngay sau đó, vài khúc thịt khác lần lượt rơi xuống.
Lúc này tôi tin chắc mình đang ở trong thung lũng kim cương nổi tiếng, nơi những thương nhân ném miếng thịt xuống với hy vọng đại bàng sẽ sà vào cắp lấy – và những viên kim cương hầu như chắc chắn sẽ dính vào đó. Tôi vội nhặt những viên kim cương to nhất có thể tìm thấy, bỏ vào chiếc túi nhỏ rồi buộc chặt vào thắt lưng. Xong xuôi, tôi chọn miếng thịt lớn nhất trong thung lũng, dùng khăn xếp buộc chặt vào eo mình, rồi nằm sấp chờ đại bàng. Chẳng bao lâu, một con đại bàng khỏe nhất đã lao xuống cắp lấy miếng thịt trên lưng tôi, mang tôi bay về tổ trên đỉnh núi. Những thương nhân bắt đầu hò hét xua đuổi lũ đại bàng, và khi chim buộc phải bỏ con mồi, một người trong bọn họ tiến đến chiếc tổ nơi tôi đang ở. Thoạt nhìn thấy tôi, người đàn ông khiếp sợ, nhưng sau khi trấn tĩnh, ông hỏi tôi làm sao đến được nơi này. Tôi kể lại câu chuyện của mình cho ông và những thương nhân còn lại. Rồi tôi mở túi kim cương ra, tất cả đều trầm trồ thừa nhận chưa từng thấy viên kim cương nào sáng lấp lánh và to lớn đến thế. Sau khi các thương nhân thu thập đủ kim cương, sáng hôm sau chúng tôi rời khỏi đó, vượt qua những ngọn núi hiểm trở để tới một bến cảng. Tại đây, chúng tôi lên thuyền đi đến đảo Roha. Ở đó tôi đổi một phần kim cương lấy các mặt hàng khác, rồi chúng tôi tiếp tục hành trình tới Balsora. Từ Balsora, tôi trở về thành phố quê hương Bagdad, nơi tôi sống thảnh thơi nhờ khối tài sản kếch xù đã gây dựng được.
[Minh họa]