"

127 CHIM SƠN CA VÀ ĐÀN CON

CHIM SƠN CA VÀ ĐÀN CONTrên cánh đồng lúa mì xanh mơn mởn, một nàng Sơn Ca khéo léo đan tổ và nuôi nấng đàn con thơ. Lúa mì lớn lên từng ngày thì những chú chim non cũng cứng cáp dần.

Đến khi bông lúa ngả vàng rực rỡ, chao nghiêng trong làn gió nhẹ, một bác nông dân cùng cậu con trai bước ra thăm đồng.

“Lúa chín vàng rồi,” bác nông dân vừa nói vừa đưa tay vuốt nhẹ bông lúa nặng trĩu. “Phải mời bà con lối xóm đến giúp gặt mới kịp.”

Nghe vậy, đàn chim con rụt rè nép vào nhau, lòng đầy lo sợ. Chúng biết nếu chần chừ đến lúc đoàn người ùa về, cả tổ sẽ gặp nguy hiểm. Khi mẹ Sơn Ca mang mồi về, chúng líu ríu kể lại lời bác nông dân.

“Ồ, các con cứ yên tâm,” mẹ Sơn Ca âu yếm vỗ về. “Nếu bác ấy còn chờ đợi người khác giúp sức, thì chắc chắn lúa chưa gặt vội đâu.”

Mấy hôm sau, lúa chín căng hạt, gió thoảng qua khiến những hạt vàng rơi lộp độp xuống đầu đàn chim non.

“Không thể trì hoãn thêm nữa,” bác nông dân vừa đi vừa lắc đầu. “Nếu không gặt ngay, hao hụt mất nửa số lúa mất thôi. Đành phải tự tay hai cha con ta làm vậy.”

Lần này, nghe đàn con thuật lại, mẹ Sơn Ca dang đôi cánh nhỏ quyết đoán:

“Đã đến lúc phải rời đi! Khi ai đó quyết tâm tự làm mọi thứ, không trông chờ vào kẻ khác, thì công việc ắt sẽ được hoàn thành ngay tức khắc.”

Chiều hôm ấy, đàn chim non tập bay chập chững quanh tổ. Và khi bình minh ló dạng, bác nông dân cùng con trai cầm liềm ra đồng, chỉ thấy chiếc tổ trống trơn, đàn chim đã bay xa tự bao giờ.

Tự lực cánh sinh chính là sự giúp đỡ đáng tin cậy nhất.

Bản quyền

Những Câu Chuyện Ngụ Ngôn Của Aesop Dành Cho Thiếu Nhi Copyright © 2025 by khosachviet.com. All Rights Reserved.