144 GÀ TRỐNG VÀ CÁO
Một buổi sáng tươi đẹp, Cáo ta mắc bẫy vì mon men đến quá gần chuồng gà của bác Nông dân. Có lẽ nó đang đói, nhưng đó đâu phải cớ để đi ăn cắp. Chú Gà trống dậy sớm phát hiện ra sự tình. Biết Cáo không thể vồ được mình, chú bước lại gần hơn để ngắm cho rõ kẻ thù.
Cáo thấy lóe lên tia hy vọng mong manh.
“Bạn hiền ơi,” nó rủ rỉ, “tôi đang vội thăm người bà con đau ốm thì vướng phải sợi dây này, kẹt cứng ở đây. Nhưng xin bạn đừng mách với ai nhé. Tôi ghét làm người khác lo lắng, với lại tôi sẽ gặm đứt dây ngay thôi.”
Nhưng Gà trống đâu dễ bị lừa. Chú vội đánh thức cả đàn gà, khiến bác Nông dân chạy ra, thế là Cáo ta tiêu đời.
Kẻ gian ác chẳng đáng nhận sự thương hại.