12 CON CÁO VÀ CHÙM NHO
Một ngày nọ, Cáo nhìn thấy chùm nho chín mọng treo lơ lửng trên giàn leo. Những trái nho căng bóng, mọng nước như sắp vỡ òa. Cáo háo hức ngước nhìn, nước miếng cứ chực trào ra.
Chùm nho treo quá cao, Cáo phải nhảy lên mới mong chạm tới. Lần đầu nhảy, nó vẫn còn cách xa cả một khoảng. Cáo lùi lại, lấy đà rồi phóng mình lên không trung – nhưng vẫn hụt. Nó cố gắng nhảy thêm vài lần nữa, nhưng đều vô ích.
Mệt nhoài, Cáo ngồi phịch xuống đất, nhìn chùm nho với ánh mắt chán chường.
“Ta thật ngu ngốc!” Cáo tự trách. “Cứ cố làm gì cho mệt xác? Mấy trái nho này chắc chua lè, có đáng để ta thèm muốn đâu!”
Rồi nó bỏ đi, vừa bước vừa bĩu môi khinh khỉnh.
Kẻ nào không với tới được điều mình mong ước, thường giả vờ khinh rẻ nó.