18 CẬU BÉ CHĂN CỪU VÀ CHÓ SÓI
Một cậu bé chăn cừu được giao nhiệm vụ trông coi đàn cừu của chủ gần một khu rừng âm u, cách ngôi làng không xa.
Chẳng mấy chốc, cậu cảm thấy cuộc sống nơi đồng cỏ thật tẻ nhạt. Tất cả niềm vui của cậu chỉ là trò chuyện với chú chó trung thành hoặc thổi những giai điệu buồn trên cây sáo chăn cừu.
Một hôm, khi đang ngồi nhìn đàn cừu gặm cỏ và khu rừng yên lặng, cậu bỗng nghĩ đến việc mình sẽ làm gì nếu thật sự gặp một con sói. Rồi cậu nảy ra ý định nghịch ngợm để giải khuây.
Ông chủ từng dặn cậu rằng nếu sói tấn công, hãy hét lên cầu cứu, dân làng sẽ lập tức chạy đến đuổi nó đi. Thế là dù chẳng thấy bóng dáng sói đâu, cậu vội chạy về phía làng, gào thét: “Sói! Sói!”
Đúng như dự tính, nghe tiếng kêu cứu, dân làng vội vã bỏ dở công việc, hối hả đổ ra đồng cỏ. Nhưng khi tới nơi, họ chỉ thấy cậu bé ôm bụng cười ngặt nghẽo vì trò đùa tai quái của mình.
Vài ngày sau, cậu lại giở trò cũ, hét vang: “Sói! Sói!” Lần nữa, dân làng tức tốc chạy đến, chỉ để bị cậu chế giễu thêm một phen.
Rồi một buổi chiều tà, khi ánh hoàng hôn dần khuất sau rặng cây và bóng tối bắt đầu lan khắp cánh đồng, một con sói thật sự từ trong bụi rậm phóng ra, hung hãn xông vào đàn cừu.
Hoảng sợ, cậu bé vội chạy về làng, gào thét: “Sói! Sói!” Nhưng lần này, dù nghe rõ tiếng kêu, chẳng ai đứng dậy giúp cậu. “Hắn ta không thể lừa chúng ta thêm lần nữa đâu,” họ lạnh lùng nói.
Con sói đã cắn chết nhiều con cừu rồi lặng lẽ biến vào rừng sâu.
Kẻ nói dối dù có thật lòng cũng chẳng ai tin.