28 CÂY SỒI VÀ CÂY SẬY
Một cây Sồi sừng sững đứng bên bờ suối nhỏ, nơi những khóm Sậy mảnh mai đung đưa.
Mỗi khi gió về, cây Sồi vẫn hiên ngang vươn thẳng, những cành cây như trăm cánh tay kiêu hãnh chạm tới trời xanh. Trong khi đó, lũ Sậy yếu ớt chỉ biết rạp mình theo chiều gió, rì rầm khúc hát buồn thương.
Cây Sồi cất tiếng: “Các ngươi đúng là có cớ để than thở. Chỉ một làn gió thoảng làm mặt nước gợn sóng cũng đủ khiến các ngươi phải cúi đầu. Còn ta, Sồi dũng mãnh, dẫu bão tố gầm gào vẫn đứng vững như thành đồng!”
Những cây Sậy mềm mỏng đáp: “Xin ngài đừng bận tâm. Gió chẳng làm hại được chúng tôi đâu. Bởi biết mềm mại uốn mình, nên chúng tôi chẳng bao giờ gãy đổ. Còn ngài, dù kiêu hãnh và mạnh mẽ đến đâu, đã bao đời chống chọi với gió. Nhưng hồi kết đã gần kề rồi.”
Lời vừa dứt, trận cuồng phong từ phương Bắc ập tới. Cây Sồi vẫn ngạo nghễ đứng thẳng, gân guốc chống trả, trong khi lũ Sậy mềm mại nép mình sát đất. Gió càng gào thét dữ dội, bỗng “ầm” một tiếng, cây đại thụ gục ngã, rễ bật tung lên, nằm bẹp giữa đám Sậy đang thở dài thương cảm.
Thà mềm dẻo nhún nhường còn hơn cứng cỏi mà tan tành.