79 HAI CÁI NỒI
Hai chiếc nồi, một bằng đồng và một bằng đất, đứng cạnh nhau trên bệ bếp. Một ngày kia, Nồi Đồng rủ Nồi Đất cùng đi ngao du khắp nơi. Nhưng Nồi Đất lắc đầu từ chối, bảo rằng ở yên bên bếp lửa mới là chốn an toàn nhất.
Nồi Đất nói: “Chỉ một cú va chạm nhỏ thôi là tôi vỡ ngay. Bạn hiểu tôi mỏng manh đến thế nào rồi đấy. Dù chỉ chạm nhẹ cũng đủ khiến tôi tan tành!”
Nồi Đồng năn nỉ: “Đừng để nỗi sợ đó giữ bạn lại chứ! Tôi sẽ che chở bạn thật chu đáo. Nếu chẳng may gặp vật cứng, tôi sẽ đứng ra hứng chịu thay bạn.”
Cuối cùng, Nồi Đất cũng xiêu lòng. Hai chiếc nồi cùng nhau nhấp nhô trên ba cái chân ngắn cũn, lảo đảo nghiêng trái nghiêng phải, va vào nhau liên tục mỗi bước đi.
Nồi Đất chẳng thể chịu nổi tình bạn kiểu này lâu. Chưa đầy mười bước, thân nồi đã rạn nứt, và chỉ một cú chao đảo nữa thôi – Nồi Đất vỡ vụn thành trăm mảnh.
Bạn tốt nhất là người đồng điệu với ta.