89 NGƯỜI XEM SAO
Ngày xửa ngày xưa, có một người đàn ông luôn tin rằng mình có thể đoán biết tương lai qua những vì sao lấp lánh. Ông tự xưng là Người Xem Sao, và đêm nào cũng say sưa ngước mắt lên trời cao.
Một buổi tối nọ, ông lang thang trên con đường vắng ven làng. Mải mê nhìn ngắm các vì tinh tú, ông còn đang mơ màng nghĩ rằng thế giới sắp diệt vong, thì bỗng “ùm” một cái – ông rơi thẳng xuống hố bùn sâu hoắm.
Ngập trong bùn lầy đến tận cổ, ông giãy giụa tuyệt vọng, hai tay bám víu vào thành hố trơn nhẫy nhưng vô ích.
Tiếng kêu thất thanh của ông khiến dân làng ùa tới. Khi họ vực ông lên khỏi vũng lầy, một lão nông chống gậy lắc đầu:
“Ông bảo xem sao thì đoán được ngày tận thế, vậy mà cái hố ngay dưới chân cũng chẳng thấy! Lần này coi như bài học: hãy để ý những thứ trước mắt trước đã, còn tương lai – cứ mặc nó tự lo!”
“Xem sao làm chi cho xa xôi,” một người khác bĩu môi, “khi ngay mặt đất còn chẳng nhìn rõ?”
Lo việc nhỏ trước, việc lớn sẽ tự thành.