133 THỎ VÀ RÙA
Một ngày nọ, Thỏ cười nhạo Rùa vì đi chậm như sên.
“Cậu có bao giờ tới đích không thế?” Thỏ hỏi, giọng chế nhạo.
“Có chứ,” Rùa bình tĩnh đáp, “và tớ còn đi nhanh hơn cậu tưởng nhiều. Thử đua xem ai thắng nhé?”
Thỏ bật cười vì ý tưởng đua với Rùa nghe thật lố bịch, nhưng vì muốn trêu chọc, Thỏ gật đầu đồng ý. Cáo nhận làm trọng tài, vạch đường đua và ra hiệu bắt đầu cuộc đua.
Thỏ phóng đi vun vút, bỏ xa Rùa cả quãng đường dài. Để chứng tỏ cuộc đua này chẳng khác gì trò đùa, Thỏ nằm vật xuống bờ cỏ, lim dim ngủ chờ Rùa lết tới.
Trong lúc đó, Rùa vẫn kiên nhẫn bước từng bước chậm rãi nhưng đều đặn, rồi dần vượt qua chỗ Thỏ đang ngáy khò khò. Thỏ ngủ say tới nỗi khi tỉnh dậy, Rùa đã sắp tới đích. Thỏ vội phóng như tên bắn, nhưng đã quá muộn – Rùa thắng cuộc.
Chậm mà chắc mới thắng cuộc đua.